+
Wapsite Dành Cho Di Động

ENTRY MỘT THIẾU NỮ 16 TUỔI KHIẾN BAO NGƯỜI RƠI LỆ VÌ LẦM LỠ
Có thể entry này là rất dài...nhưng hãy cố gắng đọc hết.....để hiểu 1 cô bé ấy...tuổi 16..... ... cOn cỦa mẸ ...

... mẸ đà sAi lầm hAy là mẸ qUá nGu nGốc ...

... mẸ mẤt kOn vì nhỮg pHút giÂy bỒg bỘt hAy vì mẸ kO đỦ cAn đẢm tHừa nHận cOn ...

... đÚg ...

... mẸ kO cÓ tư cÁch siNh cOn zA vÀ lÀm mẸ cỦa cOn ...

... mẸ kO cÓ cÁi pHúc đưỢc ôm ấp tỪg hơi ấm của con ...

... mẸ kO có cái niềm vui và sự nhọc nhằn khi cố gắg dạy con bước từng bước đi ...

... bập bẹ nói từg từ ngữ ...

... từg tiếg "mẹ" ...

... Mưa àk ...

... nHớ em là ai khÔg

... Tuyết đây ...

... ngưỜi vỚi sUy nGhĩ ...

... tUyết tan trOg mưa ...

... hoà trOg lÒg mƯa ...

... là mƯa ôm ấp Tuyết chứ ko pải làm Tuyết "ko còn tồn tại" bởi bị tan za nữa ...

em và anh qUen nhau ...

... từ thág 4/2k7 ...

... trog auditions ...

... thật nực cười anh nhỉ...

... lúk đó em còn đag đau khổ vì mối tình đầu ...

... muốn tìm cái để mìk tất bật ...

... để mìk lãg quên ...

em vùi đầu vào game ...

... ko 1 chút suy nghĩ về việc bắt đầu lại 1 cuộc tình mới ...

... ko quan tâm nhữg trò vợ chồng trog au ...

... đơn giản em nghĩ nó là "vớ vẩn" ...

... "vô vị" ...

... là "ko thực tế" ....

em ghét nhữg cuộc tình qua mạg ...

... ảo lắm ...

... anh biết mà

em và anh "kết đôi" ...

... rùi v.c` ...

... nhưg thực sự em coi thườg anh ...

... nghĩ anh năm nay cũg chỉ 17t ...

... hơn em 1 tuổi chứ mấy ...

... lại còn đag nằm trog vòg tay bảo bọc của gia đình và bạn bè ...

... còn em ...

... em # ...

... anh và em là 2 thế giới # ...

... em "trải" đời ...

... nếm "đau" ...

... vật lộn với cuộc sống nhìu hơn anh ....

... và suy nghĩ "người lớn" hơn anh cũg như tất cả nhữg đứa cùg trag lứa # ...

... thế rồi ...

... em ...

... trog time sốg ở ngoài ...

... có chuyện xảy đến ...

... với bao nhiêu sự từg trải và bản lĩnh của mình ...

... nhưg em cũg ko thể vượt qua 1 cú sốc ấy 1 lần nữa ...

.

... em bị "cưỡg bức" trong 1 lần cố gắg giúp 1 con bạn trở về nhà ...

... trở về với gia đìh ...

... chấm dứt cái quãg time lang bạt của nó ...

... dù em ko thân thiết gì ...

... thậm chí gọi là mới quen ...

... nhưg nhìn cảnh con gái lag thag ...

... thân gái dặm trườg ...

... em như nhìn thấy chính quá khứ của mình ...

... em đau xót và muốn kéo nó quay lại về với gia đình ...

... về với vị trí mà đág lẽ cái tuổi của nó đag được hưởg ...

.

... 1 đêm mưa gió ...

... nó đưa đám bạn nó ...

... đi cùg ...

... rồi "!!!" ...

... cướp mất cái đág giá nhất của em ...

... khi em mới 16tuổi ...

... nhục nhã ...

... đau đớn ...

... khÓk lÓk ...

... vAn xYn ...

... vô íCk ...

... máu của màg trinh chảy za hoà cùg với máu của "ngày con gái" ngấm ướt đẫm tấm gra giườg trong 1 căn nhà hẻo lánh nơi vùg đồi núi ...

... em lê cái thân xác đau đớn đó ...

... đi bộ hơn chục cây số về nhà ...

... bàn chân bật máu vì gạch đá đườg đất đâm vào ...

... nhưg cái nỗi đau thể xác có là gì so với nỗi đau tinh thần ...

... đầu óc trốg rỗg ...

... chỉ mog có cái xe ô tô vào đi qua để mình lao đầu vào ...

... về tới nhà là gần 4h sáng ...

... căn phòg lạnh tanh ...

... ghê rợn ...

... rùg mìk khi thấy tấm gra giường của phòg mìk cũg đồg màu với tấm gra trog căn phòg ******** kia ...

... lết vào bàn ...

... em gục đầu xuốg khóc ...

... dườg như ko thể đừg được nổi uất hận đag lớn lên trog lòg ...

.

... anh buzz em ...

... hỏi em sao giờ này chưa ngủ ...

... em ko đủ sức để type chat ...

... em call voice cho anh ...

... và rồi như 1 người đag sắp chết đuối cố với lấy 1 khúc gỗ trôi sông ...

... em oà khóc nức nở kể hết cho anh ...

... như 1 cái máy nói ko dừg đc ...

... em nghẹn ngào ...

... khóc nhiều hơn kể

... em biết đầu bên kia ...

... anh cũg đag khóc ...

... em cảm nhận đc từg hơi thở dồn dập và nhữg tiếc nấc khẽ của anh khi anh cố nín lại ...

... anh lặg im ...

... khuyên giải em quên đi ...

... bảo em đi ngủ và ko đc suy nghĩ bậy bạ ...

.

.. em khók và giam mìk trog nhà 1 tuần ...

... ko ăn uống ...

... ko nói chuyện ....

... ko za ngoài ...

... ngày ngày chỉ ngồi chờ ah đi học về ...

... ah là ng` cuối cùg nghe và hiểu đc chuyện của em ...

... em gầy đi ...

... xanh xao ...

... đôi khi phát sốt ...

... nhưg em chỉ có 1 mìk ...

... biết làm sao ...

... rùi 1 tuần sau em bắt đầu sửa soạn lại ...

... nhìn vào trog gương ..

... em ko còn nhận za mìk nữa ...

... hốc hác ...

... vàg vọt ...

... tiều tuỵ ...

... đôi mắt sưg , thâm quầng ...

... cố giữ bìh tĩh để ko khỏi quị xuốg ...

... em ngồi trag điểm và bắt đầu đến trườg trở lại ... .

... anh khuyên em đi báo án ...

... em ko muốn ...

... em ko muốn khơi dậy nỗi nhục này thêm 1 lần nữa ...

... và cũg bởi ....

... em chẳg biết chúg là ai ...

... ở đâu...

... vậy # gì "mò kim đáy bể" ...

... nhưg em tin vào nhân quả ...

... em tin sẽ có ngày chúg chịu nỗi đau đớn giày vò gấp trăm gấp vạn lần em ...

... em nghĩ thế ...

... và em bấu víu vào suy nghĩ đó để sống ...

... để chờ ngày nhìn thấy chúg bị "quả báo" ... .

Nhưng dườg như cuộc sốg trớ trêu mún trêu đùa với em ...

... 2 thág sau ...

... trong 1 lần đi kiểm tra sức khoẻ định kì ...

... em phát hiện ...

... em có mag ...

... đau xót hơn nữa ...

... nó là kết quả của nhữg kẻ đồi bại ấy :y29: ...

... em hoang mang ...

... em ko biết phải làm sao ...

... em kể hết với anh ...

... anh khuyên em nên đi phá ...

... bởi vì nó là cái không mong muốn ...

... nó ko nên có trên cuộc sốg ...

... và vì em còn quá nhỏ ...

có đôi lúk em thoág nghĩ ...

... đứa bé này ko nên tồn tại ...

... rồi khi nó lớn nó cũg sẽ như "người tạo ra" nó ...

... ******* ...

... vô loài ...

... đốn mạt ...

nhưg rồi em tự tát mìk để loại bỏ suy nghĩ này ...

... dù gì nó cũg là 1 đứa bé ...

... nó ko có tội ...

... nó đâu được chọn lựa để sinh ra ...

... nó tuy chưa trào đời ...

... nhưg cũg đag lớn dần lên trog cơ thể mình ...

... cũg là máu mủ ruột thỵt của mình ...

... là 1 phần của con người mìk ...

... và vì thế em ko đủ can đảm để đag tay giết nó ...

... em ko nhẫn tâm làm thế ...

... em đã gào lên trog điện thoại rằg :

" anh ko hiểu gì cả ...

... nó khôg có tội tình gì ...

... nó có quyền đc sống ...

... nó là con em ...

... em ko làm thế được ...

... còn anh nói thế em cũg hiểu vì nó khôg pải là con anh ...

... anh ko být xót " > .

Rồi em chạy za đườg trog khi trời còn đag mưa ...

... em lại nghĩ đến anh ... ..

. em biết anh thươg em thật sự ...

... em být ah cũg đã trằn trọc ko ngủ được khi em lâm vào tình cảnh này ... ... em býk anh cũg đau xót ko kém em ...

... em biết ...

... em biết tất cả ...

... em xin lỗi ...

... nhưg em být làm thế nào # ...

... em chỉ lag thag trog mưa rùi ngẫm nghĩ và khóc than cho cái số phận " lao đao lận đận " của mìk ...

... em chưa từg ăn ở bạc ác với ai ...

... chưa từg làm hại ai ...

... vậy mà tại sao nhiều chuyện đổ ập xuốg đầu em thế ...

... ngag trái ...

... em muốn sinh nó za ...

... muốn nuôi lởn nó thành người ...

... muốn dạy dỗ bảo ban và quấn quýt với nó ...

... muốn ...

... muốn nhiều lắm ...

... nhưg em sợ ...

- em ko sợ điều tiếg dư luận **** rủa đay nghiến em za sao ...

- mà em sợ ko đủ khả năg cho nó 1 cuộc sốg đầy đủ tử tế

- em mới 16t ... tuy đã tự lập nuôi thân nhưg vẫn chả là gì ...

- em sợ cái ngày em sinh được nó za trên đời ... ...nhìn nó bụ bẫm...

... "dễ ghét"...

... để rồi nhớ tới ba nó...

... (người mà chính mẹ nó cũg ko biết là ai trog số 3 tên khốn đó)...

... và cái hoàn cảh chó chết mà rồi mẹ nó có đc nó ngày hôm nay...

- em sợ khi nó biết nói nó sẽ hỏi "bố con đâu"

- em sợ mỗi khi tết đến xuân về ...

... 2 mẹ con đi chơi tết ...

... nó nhìn nhữg gia đìh # tay trog tay cả ba lẫn mẹ giắt con đi xem pháo bôg ...

... còn ...

... nó thỳ chỉ có 1 mìk em ...

... nó sẽ giốg em ...

... là người giàu tình cảm và biết suy nghĩ ...

... như vậy nó sẽ tủi thân ...

... dù nó ko nói ra nhưg nhìn qua ánh mắt thèm muốn của nó...

... khi nhìn về gia đìh # em cũg cảm nhận đc ...

... đơn giản vì em là mẹ nó ...

- em sợ rùi 1 ngày cô giáo nhà trẻ nói nó đáh bạn trog lớp ...

... và khi em hỏi nó tại sao thỳ...

... nó oà khóc và nói là ...

" chúng nó bảo con là con hoang ...

... vì con ko có bố ...

... con muốn có bố ...

...mẹ tìm bố về cho con đi "

- em sợ sẽ có ngày nó oán tráck em là tại sao sinh za con trên đời trog hoàn cảnh trớ trêu như vậy mà ko giết nó đi ...

... để nó từ bé pải chịu nhữg nỗi tủi nhục cay đắg mà 1 đứa con nýt ko đág pải chịu ...

- em sợ ...

... tất cả nhữg cảh tượg kinh hoàg đó ám ảnh em mỗi đêm ...

... hiện lên rõ ràg mỗi khi em nhắm mắt lại ...

sỢ

sỢ

sỢ

sỢ lắm anh biết kO ... .

cOn àk ...

... mẹ biết nếu có con trên đời thỳ cuộc sốg của mẹ sẽ tuyệt vời lắm ...

... sẽ ý nghĩa lắm ...

... con là thiên thần mà thượg đế ban cho mẹ nhưg chỉ có điều ngài trog lúc " mơ ngủ " đã sắp đặt con có 1 hoàn cảnh sinh za ko đúg chỗ ...

... giờ mẹ cũg chẳg biết làm thế nào ...

... mẹ giết con thỳ ko nỡ ...

... mà mẹ sinh za con thỳ dườg như chỉ là làm con khổ hơn mà thôi ...

... tiến thoái lưỡg nan ...

... chi bằg ...

... giờ mẹ con mình cũg lên " thiên đàng "

... như thế mẹ sẽ được ở cùg con

... mẹ sẽ châm dứt được chuỗi thời gian cay đắg kia ...

... kết thúc mọi chuyện ...

... sẽ ko có ai còn có thể làm tổn thương 2 đến 2 mẹ con ta nữa ...

... ko ai cả ...

chuỗi thời gian hạnh phúk của chúg ta sẽ bắt đầu từ đây ...

... mẹ sẽ luôn ở bên ...

... yêu thương ...

... chăm sóc con ...

đÓ là cÁch tốt nhất mà mẹ cÓ thể nGhĩ za bây giỜ ...

... như thía có lẽ sẽ tốt hơn ...

... đừg lo con ạk ...

... sẽ ko đau đâu ...

... mẹ sẽ nắm chặt tay và ôm con vào lòg ...

... nước sẽ ko làm cho con lạh được đâu ...

... thOải mái nào bAbY bé bỏg của mẹ ...

... mẸ yÊu cOn ...

... yÊu nhiỀu hơn cả chÝk bản tHân mẹ (suyt)(suyt)(suyt)...

... Hà Nội ...3h sáng ngày 21/4/2008 ...

1 người con gái thả mìh nhẹ nhàg xuốg lòg sôg từ trên cầu Chương Dương ...

... gió rýt qua tai ...

... trog khoảnh khắc ...

... bóg nước sủi tăm rồi bìh lặg lại ...

... nhữg tiếg kêu "cỨu ... cÓ ngưỜi cHết đuỐi" tHất thAh vag trên cầu từ phía nhỮg ngưỜi đi buÔn rAu buỔi sỚm văg vẳg xa xa ... .

Hà Nội ... 3h ság ngày 9/6/2008 ... tại 1 nấm mồ khắc dòg chữ nhỏ nhắn

Phạm Kiều My

sinh: 20/2/2008

mất: 21/4/2008

" cOn àk ...

... hÔm nAy là 49 ngày của con ...

... đág lẽ za cũg sẽ là của mẹ ...

... nhưg ôg trời nhẫn tâm trêu đùa ...

... mẹ lại được người ta vớt lên ...

... đág lẽ người phải nằm đây giờ này là mẹ chứ ko phải là con ...

... mẹ mới là người đág chết ...

... nhưg giờ mẹ lại là người ngồi đây nhớ về đứa con chưa trào đời của mẹ ...

... Tuy con chưa ra hình dág gì ...

... con mới có hớn 2 thág tuổi nhưg cũg là con của mẹ ...

... Tất cả là tại mẹ ...

... là lỗi của mẹ ...

... mẹ ko dám mong con tha thử nhưg mẹ chỉ mog con hãy chờ mẹ ....

... Mẹ thực sự ko bỏ con ...

... mẹ ko muốn chút nào ...

... mẹ rất thươg con ...

... nhưg có lẽ hiện tại thượg đế thấy mẹ chưa đủ tư cách để có thể nuôi dưỡg con ...

... Nên người đòi lại con ...

... vì con quá dễ thươg nên các thiên thần cũg mún có con ...

... Người muốn mẹ trưởg thàh để rồi 5,6 năm nữa Người sẽ trả con lại cho mẹ ...

... Hãy chờ mẹ con nhé ...

... mẹ sẽ cố gắg để rồi trog time gần nhất đón con về từ tay Thượng Đế ... ... Mẹ sẽ bù đắp lại nhữg vết thươg này ...

... Mẹ hứa sẽ ko để con khi quay lại nơi này phải chịu thêm 1 cay đắg nào nữa ...

... thế là quá đủ với con rồi ...

... Mẹ sẽ mag lại nhữg điều tốt nhất đến cho con ...

... ở phương trời xa ...

... con sẽ vui vẻ và mãi nhớ đến mẹ nhé ...

... Mẹ yêu cOn nhiều lắm

Hà Nội ... lẠh ...

19h55" nGày 16/12/2008 ...

Mẹ ngồi đây khÓc và nhỚ về cOn ...

cOn yÊu cỦa mẸ


© Trang Được Tạo Bởi Zing 28
+

XtGem Forum catalog